Nguồn án lệ:
Quyết định giám đốc thẩm số 07/2013/KDTM-GĐT ngày
15-3-2013 của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao về vụ án kinh doanh,
thương mại “Tranh chấp về hợp đồng mua bán hàng hóa” tại tỉnh Bắc Ninh giữa nguyên đơn là Công ty cổ
phần thép Việt Ý với bị đơn là Công ty cổ phần kim khí Hưng Yên; người có quyền
lợi, nghĩa vụ liên quan là bà Lê Thị Ngọc Lan và ông Lê Văn Dũng.
Vị trí nội dung án lệ:
Đoạn 4, 5 và 6 Mục 2 phần “Xét thấy” của quyết định giám đốc
thẩm nêu trên.
Khái quát nội dung của án lệ:
- Tình huống án
lệ 1:
Hợp đồng mua bán hàng hóa bị vi phạm do bên bán không
giao hoặc không giao đủ hàng cho bên mua, dẫn đến việc bên bán có nghĩa vụ hoàn
trả số tiền ứng trước và tiền lãi do chậm thanh toán.
- Giải pháp pháp
lý 1:
Trường hợp này, tiền lãi do chậm thanh toán được tính theo
lãi suất nợ quá hạn trung bình trên thị trường bằng mức lãi suất nợ quá hạn
trung bình của ít nhất ba Ngân hàng tại địa phương tại thời điểm thanh toán
(xét xử sơ thẩm), trừ trường hợp có thoả thuận khác hoặc pháp luật có quy định
khác.
- Tình huống án
lệ 2:
Hợp đồng mua bán hàng hóa có phát sinh nghĩa vụ trả tiền
phạt vi phạm, bồi thường thiệt hại.
- Giải pháp pháp
lý 2:
Trường hợp này, người có nghĩa vụ trả tiền phạt vi phạm,
bồi thường thiệt hại không phải trả lãi trên
số tiền phạt vi phạm, tiền bồi thường thiệt hại đó.
Quy định của pháp luật liên quan đến án
lệ:
- Điều 34, Điều 37, khoản 3 Điều 297, các điều 300,
301, 302, 306 và 307 Luật thương mại 2005;
- Các điều 307, 422, 474 và 476 Bộ luật dân sự năm
2005.
Từ khóa của án lệ:
“Hợp đồng mua bán hàng hóa”; “Vi phạm hợp đồng”; “Hoàn
trả tiền ứng trước”; “Tiền lãi do chậm thanh toán”; “Lãi suất nợ quá hạn”; “Lãi
suất nợ quá hạn trung bình trên thị trường”; “Phạt vi phạm ”; “Bồi thường thiệt
hại”.
NỘI DUNG ÁN
LỆ
“Đối với số tiền ứng trước mà không nhận
được hàng của 4 hợp đồng kinh tế, Tòa án cấp sơ thẩm đã xác định chính xác số
tiền và buộc Công ty Hưng Yên phải trả lại cho Công ty Việt Ý là đúng. Tuy
nhiên, khi tính tiền lãi do chậm thanh toán
số tiền nêu trên, Tòa án cấp sơ thẩm mặc dù áp dụng Điều 306 Luật thương
mại năm 2005 nhưng không lấy mức lãi suất quá hạn trung bình trên thị trường tại
thời điểm thanh toán (xét xử sơ thẩm) để tính, mà lại áp dụng mức lãi suất cơ bản
do Ngân hàng Nhà nước công bố tại thời điểm xét xử sơ thẩm theo yêu cầu của
nguyên đơn để áp dụng mức lãi quá hạn (là 10,5%/năm) là không đúng. Trong trường
hợp này, Tòa án cần lấy mức lãi suất quá hạn trung bình của ít nhất ba ngân
hàng tại địa phương (Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Việt Nam,
Ngân hàng thương mại cổ phần Ngoại thương Việt
Nam, Ngân hàng thương mại cổ phần Công thương Việt Nam...) để tính lại
tiền lãi do chậm thanh toán cho đúng quy định của pháp luật”.
“Tòa án cấp sơ thẩm chấp nhận yêu cầu phạt
vi phạm hợp đồng của Công ty Việt Ý là có căn cứ tuy nhiên lại tính lãi trên số
tiền phạt vi phạm hợp đồng là không đúng”.
“Tòa án cấp sơ thẩm còn tính cả tiền lãi
của khoản tiền bồi thường thiệt hại là không đúng với quy định tại Điều 302 Luật
thương mại năm 2005”.
Xem và tải nội dung đầy đủ tại đây
0 nhận xét:
Đăng nhận xét