Nơi nào mà bạn tìm kiếm câu trả lời cho các câu hỏi cùa mình, Google. Không ngạc nhiên khi công ty Google gồm toàn các kỹ sư lập trình. Họ sẽ giải quyết các thắc mắc của chúng ta và đó là việc họ đã, đang và vẫn tiếp tục làm.
Và các kỹ sư phần mềm đã phát triển những phương pháp, thuật toán để có thể giải quyết những vấn đề phức tạp đến mức tối đa. Bạn không cần phải hiểu về giải tích cũng như không cần bộ não với siêu năng lực có thể bẻ cong một chiếc thìa. Chúng ta sẽ đơn giản hóa bằng việc ứng dụng ích lợi của khoa học máy tính cho những quyết định quan trọng và khủng hoảng tác động lên con người mỗi ngày.
1. Thu nhỏ sự hối tiếc và tối đa hóa niềm hạnh phúc:
Những nhà khoa học máy tính thường sử dụng một cấu trúc gọi là "khám phá và khai thác". Khám phá là cách bạn thu thập thông tin còn khai thác là cách bạn sử dụng chúng.
Trong cuộc sống, khám phá thu nhỏ sự hối tiếc. Khám phá sẽ giúp bạn có nhiều sự lựa chọn. Trong khi đó khai thác lại tối đa hóa hạnh phúc, bạn làm những điều bạn biết và bạn nhận được kết quả mà bạn muốn.
Tuy nhiên, khám phá nhiều nhưng không khai thác thì sẽ không đưa chúng ta đến đâu cả, ngược lại bạn chỉ khai thác mà ít khám phá thì chúng ta sẽ không học được bất kỳ điêu gì mới mẻ và sẽ không đưa ra được giải pháp cho những vấn đề mà bạn chưa từng gặp.
Giải pháp ở đây là sự cân bằng và chìa khóa là thời gian. Bạn sử dụng bao nhiêu thời gian để khác thác những điều mà bạn khám phá?
Khi cân bằng được giữa cái cũ và mới, khám phá và khai thác, trong bất kỳ hoàn cảnh, tình huống, không, thời gian nào, bạn đều có thể tận hưởng với niềm vui.
Khám phá và khai thác cũng giải thích cho xu hướng hành vi đôi khi không theo khuôn khổ nào của con người, vì ở một mức độ nào đó, điều này được lập trình sẵn trong mỗi chúng ta.
Điều này giải thích vì sao, trẻ em dễ thay đổi, nhanh thích nhưng cũng nhanh chán và thường làm nhiều điều mà người lớn không hiểu, đơn giản là vì chúng cần khám phá thế giới xung quanh. Trong khi người càng lớn tuổi càng bình ổn, điềm đạm trên con đường đời, đó là vì họ đã có một khoảng thời gian đủ dài để khám phá, để biết những điều gì làm họ hạnh phúc. Các nghiên cứu chỉ ra rằng, người trung niên thường cảm thấy hài lòng, hạnh phúc với mạng lưới quan hệ xã hội của mình hơn là những người thưởng thành trẻ tuổi hơn.
2. Cấu trúc, tổ chức hay hệ thống hóa cuộc sống của bạn:
Các nhà khoa học máy tính gọi việc này bắng khái niệm: "sắp xếp, phân loại các vấn đề" giống như điều Google đang làm: sắp xếp, phân loại thông tin.
Trong nhiều lĩnh vực của cuộc sống nói chung và công việc nói riêng, việc chúng ta cần làm là "sắp xếp, phân loại". Nhưng nguyên tắc cơ bản ở đây là: chỉ sắp xếp, phân loại những gì gọi là cần thiết. Nếu không bạn sẽ rơi vào trường hợp mà khoa học máy tính gọi là "lỗi nằm ở sự lộn xộn", giống như cách tra cứu thông tin trên Google. Đó là phân loại những thứ mà bạn sẽ không tìm kiếm là một sự lãng phí, đồng thời tìm kiếm những điều mà bạn không sắp xếp, phân loại là một sự vô ích khác.
Tóm lại những điều mà bạn sử dụng thường xuyên, bạn cần tìm ra, từ đó tổ chức và cấu trúc những điều đó. Khuyến nghị ở đây là: những điều quan trọng nhất sẽ được sắp xếp ở thứ tự ưu tiên cao nhất. Những điều còn lại hãy quăng vào thùng rác của bộ nhớ.
Khoa học máy tính sử dụng khái niệm "Cache" đưa những dữ liệu thường xuyên sử dụng vào một vị trí đặc biệt của bộ nhớ để thuận tiện truy cập hơn.
Lấy ví dụ về phòng làm việc của bạn, để những thứ mà bạn cần ở vị trí gần bạn nhất mà bạn có thể nhìn thấy, cầm, nắm ngay khi cần. Đừng cảm thấy xấu hổ khi có một chồng tài liệu, giấy tờ mà bạn sử dụng thường xuyên ở trên bàn hay ghế làm việc của bạn. Hãy để những tài liệu quan trọng nhất xếp ở trên đỉnh của chồng tài liệu đó, đừng để ý đến đánh giá của người khác, đó cách tổ chức, phân loại, sắp xếp hiệu quả nhất phù hợp với chính bản thân bạn mà không phải là ai khác.
3. Dừng ngay việc suy nghĩ quá nhiều:
Bạn lo lắng về nhiều vấn đề, bạn cần đưa ra quyết định. Nhưng bạn lại cân nhắc những khả năng xảy ra. Bạn cảm thấy nếu bạn có đủ thời gian, bạn sẽ đưa ra những quyết định chính xác, đúng đắn hơn.
Trong ngành mô hình máy tính, hiện tượng này được đề cập bởi khái niệm "mô hình quá khớp". Vì mong muốn tạo ra những mô hình hoản hảo, họ đưa ra quá nhiều những nhân tố và thường kết thúc bằng việc đưa ra tiên đoán cái nào là xấu, chứ không đánh giá cái nào tốt hơn. Đây là một trong những sự thật của ngành khoa học máy tính, không phải một mô hình máy tính là tập hợp của nhiều nhân tố, phức tạp sẽ cho ra một kết quả tương xứng và tốt hơn so với một mô hình đơn giản. Hay nói một cách khác " Nhiều thời gian suy nghĩ đồng nghĩa với việc cho ra một kết quả tốt hơn"
Giải pháp ở đây là gì:
Việc nghĩ chưa tới và nghĩ quá nhiều đều có thể mang lại kết quả tệ hạn, vì vậy giới hạn là cần thiết. Khi những thông tin tốt đẹp quá khan hiếm và bạn cảm thấy không chắc chắn cao độ, đặt lệnh "dừng sớm". Cài đặt một khoảng thời gian giới hạn cho việc bạn suy nghĩ về một vấn đề và khi hết hạn, "hãy bóp cò" và bạn hãy đưa ra quyết định tốt nhất có thể.
4. Đặt bài toán dừng cho cuộc sống của bạn:
Bạn muốn những thông tin tốt nhất, nhưng bạn sẽ không thể tra cứu suốt đời. Vấn đề này xảy ra rất nhiều trong các lĩnh vực trong cuộc sống. Có bao nhiêu sự lựa chọn cần cân nhắc trước khi bạn chọn một cái cho riêng mình.
Vấn đề ở đây là không có cái gì là "tốt nhất", khoa học máy tính cũng nghiên cứu vấn đề này, nó được gọi là "bài toán dừng".
Ví dụ bạn đang cần tìm một căn hộ hoàn hảo cho gia đình mình. Bạn hãy tự hỏi mình bạn sẽ giành thời gian bao lâu cho việc tìm kiếm. 1 ngày, 1 tháng, hay 1 năm. Dành 37% (khoảng 1/3) trong tổng số thời gian đó (ví dụ 11 ngày trong 1 tháng) để tìm kiếm các sự lựa chọn, lập danh sách, chọn ra một sự lựa chọn mà bạn cho là tốt nhất, sau đó bạn tiếp tục tìm kiếm, bạn sẽ phát hiện ra căn hộ đầu tiên bạn chọn ngay sau đó sẽ đánh bại sự lựa chọn mà bạn cho là hoàn hảo trước đó. Các thống kê đã chứng minh điều này qua khảo sát tâm lý và kết quả cuối cùng của những người mua, thuê nhà tại Mỹ và Châu Âu.
Nào, bây giờ hãy tìm một nửa đồng điệu tâm hồn của bạn. Khoa học máy tính chỉ ra phương pháp áp dụng như trên. Bạn sẽ tìm hiểu bao nhiêu người, hẹn gặp 37% tổng số người đó, chọn ra ứng cử viên mà bạn thấy ưng ý nhất. Tiếp tục cho các cuộc hẹn gặp tiếp theo, kết quả lại tiếp tục gây ngạc nhiên khi nhiều người quyết định hẹn hò với người đầu tiên mà họ gặp ngay sau đó và gạt bỏ ngay danh sách đối tượng trước đó bao gồm cả sự lựa chọn được cho là tốt nhất. Nghe giống như một câu chuyện đùa phải không. Một lần nữa, các kết quả thống kê tại dịch vụ hẹn hò ở Mỹ và Châu Âu lại chứng minh cho điều này.
Vì vậy, lần sau khi bạn tìm kiếm và quyết định điều gì hãy thử áp dụng "bài toán dừng" nói trên.
Tất nhiên: Khoa học máy tính không thể giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống của chúng ta, không ai mong đợi điều đó. Tất nhiên tôi cũng như vậy. Chúng ta có thể tham khảo và tìm những giải pháp từ khoa học máy tính, các giải pháp này có thể hiệu quả, nhưng đôi khi lại không.
Vì vậy sẽ có những lúc bạn phải tự đưa ra quyết định cho cuộc sống của mình bằng lòng dũng cảm, sự quyết đoán và bởi cả trái tim.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét